mà lúc này, những đệ tử bốn phía kia đột nhiên bao vây trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, ra sức nịnh
not
nhìn những người nịnh nọt trước mắt, Chúc Hạnh Nhiễm vào giờ khắc này đột nhiên có chút mờ mit
nàng vẫn muốn cải biến vận mệnh, mong muốn thoát khỏi vòng nghèo hèn, mong muốn thoát khỏi gia đình của mình, bởi vậy, trước đó thấy những đệ tử có thân phận có gia thế được người vây quanh nịnh nọt kia, nàng đều hết sức hâm mộ
nhưng vào giờ khắc này nàng đột nhiên phát hiện ra, những thứ này đều là dối trá...
Hơn nữa, khi nhìn thấy cha mẹ mình, người luôn làm cho nàng xấu hổ, vào giờ khắc này lại được nam nhân có quyền thế nhất toàn vũ trụ này tôn trọng như thế, nàng vào giờ phút này mới ý thức được chính mình trước đó ngây thơ cỡ nào, nam nhân kia trước đó sở dĩ trợ giúp nàng, cũng không phải là bởi vì chính mình xinh đẹp hoặc là cái gì khác, thuần túy chỉ là bởi vì cha của nàng...
Tại Tiên Bảo Các
Chúc Đào sau khi đi theo Diệp Quan cùng với Chu Phạm đi vào Tiên Bảo Các, Chu Phạm bắt đầu tự mình xuống bếp
Khương đại thẩm lôi kéo Chúc Đào, nhỏ giọng nói:
* Vị Diệp công tử này giống như là viện trưởng gì đó, ngươi có biết viện trưởng là chức vị gì
không? ?
Chúc Đào suy nghĩ một chút, sau đó nói:
* Biết Trần Vũ ở quặng mỏ chúng ta đào không?
Khương đại thẩm trừng mắt liếc y một cái:
* Dĩ nhiên biết
Chúc Đào nói:
* Trần Vũ là chủ thầu, ta cảm thấy, Diệp tiểu đệ hẳn là cũng tương tự như vậy, dĩ nhiên, công trường mà Diệp tiểu đệ chủ thầu có thể sẽ lớn hơn một chút...
Khương đại thẩm đập một bàn tay vào trên bờ vai Chúc Đào:
* Ngươi cho lão nương là đồ đần độn sao? Vừa rồi Hạnh Nhi cùng với viện chủ của nàng đều tôn
kính đối với Diệp công tử như thế, hắn làm sao có thể chỉ tương đương với chủ thầu? Theo ta thấy, ít nhất, ít nhất phải tương đương với năm chủ thầu...
Chạng vạng tối, ánh nắng còn sót lại chiếu vào qua cửa sổ, rơi vào góc bếp, nơi một nữ tử đang bận rộn
tóc nàng được chải chuốt gọn gàng, theo nàng đi lại, trang sức trang nhã rung động nhè nhẹ, mặt mày như vẽ, khóe mắt mỉm cười, mặt mũi của nàng như một bông hoa nở rộ, váy nhẹ nhàng tung bay khi nàng bước đi, bên trong xinh đẹp nho nhã lộ ra cao quý
nữ tử này chính là Chu Phạm
Diệp Quan đứng ở cửa phòng bếp, tựa người vào cửa, hai tay khoanh lại, mỉm cười nhìn Chu Phạm bận rộn
dường như phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, Chu Phạm đột nhiên quay đầu nhìn hắn một cái, cười nói:
* Muốn phụ không?
Chu Phạm
hắn đột nhiên chậm rãi đi tới sau lưng Chu Phạm, sau đó dùng hai tay vòng lấy vòng eo
thân thể Chu Phạm khẽ run lên
Diệp Quan nhẹ nhàng cọ đầu vào gương mặt Chu Phạm, mỉm cười nói:
* Xem ngươi làm gì
Chu Phạm nhìn hắn một cái, phong tình vạn chủng
nàng lấy một quả dưa chuột từ trong rổ, rửa sạch rồi cắt thành từng lát một cách khéo léo, nàng dùng dao rất điêu luyện nên dưa chuột được cắt thành những hình dạng và kích thước gần như giống nhau
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan hơi kinh ngạc:
* Trước đây ngươi đã từng nấu ăn sao?
Chu Phạm mỉm cười nói:
* Làm sao, ngươi có phải hay không cho rằng ta là không dính khói lửa trần gian? Diệp Quan gật đầu
Chu Phạm thế nhưng là xuất thân từ Hoàng Gia, loại người giống như nàng, từ nhỏ đã là sống
trong nhung lụa, là không có khả năng tiến vào phòng bếp
Chu Phạm nói khẽ:
* Ta học được từ mẹ ta, bà ấy là một người rất hiền lạnh, kỳ thật, tính cách của bà ấy căn bản không thích hợp gia nhập Hoàng Gia, nhưng không có cách nào, là con gái của một thế gia, nếu bản thân không đủ mạnh mẽ, như vậy liền không có khả năng làm chủ vận mệnh của chính mình Diệp Quan khẽ gật đầu, nội bộ một thế gia khá lớn đều là phi thường phức tạp và tàn khốc, chớ nói chỉ là loại địa phương như Hoàng Gia, người bình thường ở dưới loại hoàn cảnh này, căn bản là không có cách sinh tồn
lúc này, mặt Chu Phạm đột nhiên đỏ lên
bởi vì tay của người nào đó bắt đầu trở nên không trung thực
Chu Phạm quay đầu trừng mắt liếc Diệp Quan:
* Ta đang nấu ăn!
* Ngươi làm việc của ngươi, ta làm việc của ta
mặt Chu Phạm đột nhiên đỏ bừng, tuyệt mỹ vô cùng
* Ái...
Đột nhiên, một âm thanh đột nhiên vang lên từ trong phòng bếp
cuộc xâm lấn bất ngờ, khiến Chu Phàm nhất thời không thể thích ứng, lông mày khẽ cau lại, phải biết rằng đường núi lúc đầu rất khó đi, dù sao cũng quá khô ráo
nhưng chẳng bao lâu sau, con đường trở nên dễ đi hơn
Chu Phạm thân hình mảnh khảnh cân đối, mềm mại rắn chắc như liễu, đặc biệt là mông nàng rất săn chắc đàn hồi, làn da mịn màng không có một chút tì vết, khi xoa bóp, cảm giác quả thực khó tả
Diệp Quan nhẹ nhàng hích eo, vì không mang theo áo mưa nên tiếp xúc với nhau một cách thân thiết nhất, cảm giác đó thật khó tả